Người thứ 1 kể rằng: Một
trứng đại bàng run rủi thế nào rơi vào nhà chị gà mái đang đến ngày làm
mẹ. Thế là trong đàn gà con lông vàng óng mượt mỗi ngày đi theo mẹ kiếm
ăn có một con "gà lạ" trông rất khác biệt. Chú "gà đại bàng" này cũng
chẳng mảy may suy nghĩ nhiều, sống một cuộc sống như bao con gà khác.
Tình cờ một ngày chú nhìn lên bầu trời thấy những con đại bàng bay vút
qua, thật oai hùng và dũng mãnh. Chú ước: “Giá mình có thể bay được như
thế nhỉ!”
Thỉnh thoảng gà đại bàng vẫn ngước lên bầu trời theo dõi những màn
trình diễn ngoạn mục của đại bàng, nhưng chưa khi nào chú thử đập cánh
bay lên. Vì xung quanh chú những con gà vẫn chăm chỉ bới đất tìm giun
và chú cũng đang bận rộn với những công việc hàng ngày của gà như thế.
Cứ như thế theo thời gian, đôi cánh vốn dĩ của đại bàng không được tung
đập nhỏ dần lại, chân thì to ra… Chú đã sống trọn vẹn một kiếp gà cho
đến khi chết đi... cũng lặng lẽ một kiếp gà.
Người thứ 2 kể rằng: Một
trứng đại bàng run rủi thế nào rơi vào nhà chị gà mái đang đến ngày làm
mẹ. Thế là trong đàn gà con lông vàng óng mượt mỗi ngày đi theo mẹ kiếm
ăn có một con "gà lạ" trông rất khác biệt. Chú "gà đại bàng" này cũng
chẳng mảy may suy nghĩ nhiều, sống một cuộc sống như bao con gà khác.
Tình cờ một ngày chú nhìn lên bầu trời thấy những con đại bàng bay vút
qua, thật oai hùng và dũng mãnh.
Chú
ước “Giá mình có thể bay được như thế!”. “Gà đại bàng giật mình sao
mình lại giống những con đại bàng quá vậy?”. Từ đó lòng chú đầy tâm
trạng, những đôi cánh dũng mãnh giang rộng, những nhịp vỗ mạnh hơn gió
thổi, cao hơn mây trời kiêu hãnh hiện lên trong giấc mơ hàng đêm của
chú. “Gà đại bàng” nuôi một giấc mơ, một khát vọng bắt đầu tập bay. Sau
một thời gian chú vẫn không bay được chú nản chí và bỏ cuộc. Và chú
thật sự tin rằng mình là một con gà có ngoại hình khác thường, chứ
không phải một con đại bàng.
Cả hai người kể:"Gà
đại bàng“ đều thất bại vì không có một môi trường để phát triển. Nói
đến đây tôi nhớ câu nói trong cuốn sách ”Tư duy triệu phú” của T.Harv
Eker: ”Muốn bay cao như phượng hoàng thì đừng tập bơi với lũ vịt”. Nếu
bạn tin rằng mình có tài năng tố chất hãy luôn đi tìm kiếm cơ hội,...
để tìm được môi trường phát triển tốt nhất. Câu chuyện trên thực chất
là nói về những con người có tố chất và khát vọng bất kể xuất thân từ
đâu nếu được chắp cánh, họ sẽ thành những con người có tầm ảnh hưởng
đến cộng đồng.
Trong
cuộc sống cũng vậy: Nếu bạn tin rằng bạn là một người tầm thường, bạn
sẽ sống một cuộc sống tầm thường vô vị, đúng như những gì mình đã tin.
Vậy thì, nếu bạn đã từng mơ ước trở thành đại bàng, bạn hãy đeo đuổi
ước mơ đó... và đừng sống như một con gà!
Tôi là người thứ 3 kể chuyện:Ngày
xưa, có một ngọn núi lớn, bên sườn núi có một tổ chim đại bàng. Trong
tổ có bốn quả trứng lớn. Một trận động đất xảy ra làm rung chuyển ngọn
núi, một quả trứng đại bàng lăn xuống và rơi vào một trại gà dưới chân
núi. Một con gà mái tình nguyện ấp quả trứng lớn ấy.
Một ngày kia, trứng nở ra một chú đại bàng con xinh đẹp, nhưng buồn
thay chú chim nhỏ được nuôi lớn như một con gà. Chẳng bao lâu sau, gà
đại bàng cũng tin nó chỉ là một con gà không hơn không kém. Gà đại bàng
yêu gia đình và ngôi nhà đang sống, nhưng tâm hồn nó vẫn khao khát một
điều gì đó cao xa hơn. Cho đến một ngày, trong khi đang chơi đùa trong
sân, đại bàng nhìn lên trời và thấy những chú chim đại bàng đang sải
cánh bay cao giữa bầu trời.
"Ồ - đại bàng kêu lên - Ước gì tôi có thể bay như những con chim đó".
Bầy gà cười ầm lên: "Anh không thể bay với những con chim đó được. Anh là một con gà và gà không biết bay cao".
Gà đại bàng rất tức và quyết chí thực hiện cho bằng được ước mơ của
mình. Nó đã nhiều lần ngã đau vì không thể bay được. Nó buồn lắm. Nhưng
nó biết rút kinh nghiệm, quan sát các con đại bàng đang bay để học cách
bay có phương pháp. Thế rồi nó vận dụng các phương pháp ấy vào thực
hành bay. Quả thật, sau những lần tập luyện, nay nó đã có thể bay lượn
trên không một cách nhẹ nhàng cho dù không cao và không xa lắm nhưng nó
đã thành công. Và chẳng bao lâu, nó đã bay cao và bay xa theo bạn đại
bàng của nó trên bầu trời. Ước mơ của nó đã trở thành sự thật. Nó vui
vẻ quay về chia tay mẹ gà và lũ em gà thơ ngây của nó.
Trong thực tế: Con
người ta ai cũng có ước mơ và hoài bão của mình nhưng thực hiện được
ước mơ hay không còn lệ thuộc vào niềm tin, nghị lực và thực tiễn cuộc
sống. Sống có niềm tin, có nghị lực và biết làm việc khoa học thì chắc
chắn sẽ thành công như ước mơ.
Khi
tham gia kể chuyện với các bạn tự nhiên tôi nghiệm ra một điều: Tâm
trạng người kể như thế nào thì sẽ tự kết thúc câu chuyện tới mức độ ấy.
Cũng như khi ta lựa chọn lối đi cho tương lai của mình. Tùy thuộc vào
bản thân của chúng ta? Có những bạn trẻ, tuy sống tận vùng sâu vùng xa,
thiếu thốn rất nhiều nhưng họ vẫn là những người thành đạt và trở nên
nổi tiếng như ước mơ của họ đấy!
Mời các bạn cũng xem và suy ngẫm với tôi nhé!